|
OngGiaCanHelp - ID: 694539 |
Ten: | OngGiaCanHelp |
IP va Ngay: | 58.186.5.70 on August 28, 2008 at 6:28pm | Sua Chua Ngay: | January 15, 2010 at 5:14pm | Gioi Tinh: | Gay | Tuoi: | 56 | Chieu Cao: | 6 Feet 1 Inches (185 cm) | Can Nang: | 160 lbs (73 kg) | Than Hinh: | Athletic |
Tu Thanh Pho: | Sai Gon | Dat Nuoc: | United States |
Ton Giao: | Buddhist/Taoist |
Hoc Van: | PhD/Post doctorate | Nghe Nghiep: | BanVeSo | Hut Thuoc: | Non-smoker |
Uong Ruou: | Light/social drinker |
Gia Canh: | Married | Muc Tieu: | TPHCM:
Ă?ng giĂ mĂą gánh vợ bệnh vĂ con bại nĂŁo
(Dân trĂ) - Một cây gậy, một xấp vĂ© số, hơn 20 năm Ă´ng Phương dò dẫm qua những con phố quen thuộc. ĐĂ´i chân sưng phĂą nặng trịch, bầm tĂm của Ă´ng lĂŞ từng bước khĂł nhọc vì trách nhiệm của một người chồng, người cha.
Ă?ng Nguyễn Văn Phương bĂŞn người con gái bại nĂŁo.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ, cả nhĂ tĂ´i lĂŞnh đĂŞnh trĂŞn ghe bán vĂ i thứ nhu yếu phẩm lĂ m kế sinh nhai. Rồi hai Ă´ng bĂ mất đi để lại tĂ´i cĂ´i cĂşt một mình, tĂ´i bèn bán ghe, lĂŞn bờ thuĂŞ một chỗ trọ. Tiền bán ghe đủ mua một chiếc xe ba gác để đi bán muối dạo.
Nhờ bán muối mĂ tĂ´i gặp bĂ ấy. ChĂşng tĂ´i về ở với nhau khĂ´ng cĂł đám cưới vĂ hĂ´n thĂş. Ă?ng bĂ mình cĂł câu â??ma khĂ´ng thương người ốm, kẻ trộm khĂ´ng thương người nghèoâ?ť, chiếc xe ba gác của tĂ´i đĂŞm khuya bị người ta lấy mất. Sau đĂł, tĂ´i đi lĂ m mướn, chẳng may cuốc phải mìn nĂŞn bị mĂą vĂ biến dạng tay trái. LĂşc đĂł khoảng năm 1982 - 1983, từ đĂł tĂ´i lĂ m nghề bán vĂ© số dạo.
Rồi các con tĂ´i ra đời. Đứa con gái lớn sinh năm 1984, đĂŁ đi lấy chồng ở Tây Ninh. Nhưng ở bĂŞn chồng khổ quá, nĂł bOng mang dạ chửa dắt con trở về đây chờ ngĂ y sinh nở. Thương nhất lĂ đứa thứ hai, bị bại nĂŁo từ khi lọt lòng. Năm nay nĂł 15 tuổi rồi mĂ chỉ nằm một chỗ cười vu vơ. Còn hai đứa Ăşt đang học lớp 4 được nhĂ trường miễn học phĂ, vợ chồng tĂ´i cũng nhẹ gánh phần nĂ o.
TĂ´i bán vĂ© số mỗi ngĂ y kiếm được từ 20 đến 50 ngĂ n. BĂ ấy phải chăm lo con bĂ© liệt, khĂ´ng đi lĂ m được nĂŞn kĂŞ cái bĂ n bán nước ngọt, bánh tráng. Bán trong hẻm cOt Ăt người mua nhưng cũng cĂł ngĂ y được hơn 10 ngĂ n tiền lời. Rồi nhờ cĂł bĂ con chòm xĂłm giĂşp đỡ thĂŞm thì cũng đủ ăn.
Năm nay tĂ´i 60 tuổi rồi, đĂŁ lĂ Ă´ng ngoại nhưng vẫn â??dạ, thưaâ?ť với người đáng tuổi con cháu mình. ThĂ´i thì nghề nĂ o cũng cĂł cái khĂł của nghề đĂł, họ mua giĂşp lĂ mừng rồi. Sợ nhất lĂ họ cầm xấp vĂ© rồi phĂłng xe đi mất. Cũng may lĂ cả năm chỉ cĂł 1 - 2 lần như vậy. TĂ´i đi đến đại lĂ˝ ở quận 1 bằng xe buĂ˝t. Tuy cĂł phiếu miễn phĂ nhưng nhiều khi khĂ´ng lĂŞn được xe. TĂ´i đứng đĂşng ngay trạm, xe lại dừng cách tĂ´i cả chOc mĂ©t. Khi tĂ´i quờ quạng tới nơi thì xe chạy mất rồi. CĂł lẽ lĂ xe quá chật chứ khĂ´ng phải lòng người hẹp. Những lần đĂł tĂ´i mò tới tận bến xe cho chắc.
Đi bán đĂ´i khi cũng cĂł chuyện vui. Mấy bĂ mấy cĂ´ cho quần áo cũ, bảo tĂ´i đem về cho vợ. Vợ tĂ´i may may, sửa sửa cho vừa vặn. TĂ´i hỏi: â??Đẹp khĂ´ng?â?ť, lĂşc nĂ o bĂ ấy cũng cười: â??Đẹp lắm!â?ť. Tội nghiệp bĂ ấy, từ khi vấp tĂ© tới giờ, đầu Ăłc trở nĂŞn lẩn thẩn nĂŞn hay bị tĂ´i la rầy. Tiền ăn, tiền thuĂŞ nhĂ , tiền tĂŁ cho con bĂ© liệt lĂşc nĂ o cũng lĂ trĂŞn hết nĂŞn lâu lắm rồi bĂ ấy khĂ´ng cĂł được tấm áo mới.
NgĂ y nĂ o bán được kha khá, tĂ´i giữ cho mình một tấm vĂ© 5 ngĂ n. Biết tĂ´i dò vĂ© số, anh hĂ ng xĂłm hay nĂłi đĂąa: â??Ă?ng bây giờ khĂ´ng cần nhĂ lầu xe hơi nữa đâu, chỉ cần khỏi ở nhĂ thuĂŞ lĂ tốt lắm rồiâ?ť. NgĂ´i nhĂ lĂ ước mơ quá lớn đối với những người khĂ´ng cĂł tấc đất cắm dĂąi như chĂşng tĂ´i, chỉ mong sao cĂł được số vốn khoảng 20 triệu để chuyển qua nghề khác. Bởi vì gần đây tĂ´i xuống sức lắm rồi, thân giĂ nhiều bệnh, e lĂ đi bán khĂ´ng được bao lâu nữa.
| Gio Ranh Roi: | TPHCM:
Ă?ng giĂ mĂą gánh vợ bệnh vĂ con bại nĂŁo
(Dân trĂ) - Một cây gậy, một xấp vĂ© số, hơn 20 năm Ă´ng Phương dò dẫm qua những con phố quen thuộc. ĐĂ´i chân sưng phĂą nặng trịch, bầm tĂm của Ă´ng lĂŞ từng bước khĂł nhọc vì trách nhiệm của một người chồng, người cha.
Ă?ng Nguyễn Văn Phương bĂŞn người con gái bại nĂŁo.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ, cả nhĂ tĂ´i lĂŞnh đĂŞnh trĂŞn ghe bán vĂ i thứ nhu yếu phẩm lĂ m kế sinh nhai. Rồi hai Ă´ng bĂ mất đi để lại tĂ´i cĂ´i cĂşt một mình, tĂ´i bèn bán ghe, lĂŞn bờ thuĂŞ một chỗ trọ. Tiền bán ghe đủ mua một chiếc xe ba gác để đi bán muối dạo.
Nhờ bán muối mĂ tĂ´i gặp bĂ ấy. ChĂşng tĂ´i về ở với nhau khĂ´ng cĂł đám cưới vĂ hĂ´n thĂş. Ă?ng bĂ mình cĂł câu â??ma khĂ´ng thương người ốm, kẻ trộm khĂ´ng thương người nghèoâ?ť, chiếc xe ba gác của tĂ´i đĂŞm khuya bị người ta lấy mất. Sau đĂł, tĂ´i đi lĂ m mướn, chẳng may cuốc phải mìn nĂŞn bị mĂą vĂ biến dạng tay trái. LĂşc đĂł khoảng năm 1982 - 1983, từ đĂł tĂ´i lĂ m nghề bán vĂ© số dạo.
Rồi các con tĂ´i ra đời. Đứa con gái lớn sinh năm 1984, đĂŁ đi lấy chồng ở Tây Ninh. Nhưng ở bĂŞn chồng khổ quá, nĂł bOng mang dạ chửa dắt con trở về đây chờ ngĂ y sinh nở. Thương nhất lĂ đứa thứ hai, bị bại nĂŁo từ khi lọt lòng. Năm nay nĂł 15 tuổi rồi mĂ chỉ nằm một chỗ cười vu vơ. Còn hai đứa Ăşt đang học lớp 4 được nhĂ trường miễn học phĂ, vợ chồng tĂ´i cũng nhẹ gánh phần nĂ o.
TĂ´i bán vĂ© số mỗi ngĂ y kiếm được từ 20 đến 50 ngĂ n. BĂ ấy phải chăm lo con bĂ© liệt, khĂ´ng đi lĂ m được nĂŞn kĂŞ cái bĂ n bán nước ngọt, bánh tráng. Bán trong hẻm cOt Ăt người mua nhưng cũng cĂł ngĂ y được hơn 10 ngĂ n tiền lời. Rồi nhờ cĂł bĂ con chòm xĂłm giĂşp đỡ thĂŞm thì cũng đủ ăn.
Năm nay tĂ´i 60 tuổi rồi, đĂŁ lĂ Ă´ng ngoại nhưng vẫn â??dạ, thưaâ?ť với người đáng tuổi con cháu mình. ThĂ´i thì nghề nĂ o cũng cĂł cái khĂł của nghề đĂł, họ mua giĂşp lĂ mừng rồi. Sợ nhất lĂ họ cầm xấp vĂ© rồi phĂłng xe đi mất. Cũng may lĂ cả năm chỉ cĂł 1 - 2 lần như vậy. TĂ´i đi đến đại lĂ˝ ở quận 1 bằng xe buĂ˝t. Tuy cĂł phiếu miễn phĂ nhưng nhiều khi khĂ´ng lĂŞn được xe. TĂ´i đứng đĂşng ngay trạm, xe lại dừng cách tĂ´i cả chOc mĂ©t. Khi tĂ´i quờ quạng tới nơi thì xe chạy mất rồi. CĂł lẽ lĂ xe quá chật chứ khĂ´ng phải lòng người hẹp. Những lần đĂł tĂ´i mò tới tận bến xe cho chắc.
Đi bán đĂ´i khi cũng cĂł chuyện vui. Mấy bĂ mấy cĂ´ cho quần áo cũ, bảo tĂ´i đem về cho vợ. Vợ tĂ´i may may, sửa sửa cho vừa vặn. TĂ´i hỏi: â??Đẹp khĂ´ng?â?ť, lĂşc nĂ o bĂ ấy cũng cười: â??Đẹp lắm!â?ť. Tội nghiệp bĂ ấy, từ khi vấp tĂ© tới giờ, đầu Ăłc trở nĂŞn lẩn thẩn nĂŞn hay bị tĂ´i la rầy. Tiền ăn, tiền thuĂŞ nhĂ , tiền tĂŁ cho con bĂ© liệt lĂşc nĂ o cũng lĂ trĂŞn hết nĂŞn lâu lắm rồi bĂ ấy khĂ´ng cĂł được tấm áo mới.
NgĂ y nĂ o bán được kha khá, tĂ´i giữ cho mình một tấm vĂ© 5 ngĂ n. Biết tĂ´i dò vĂ© số, anh hĂ ng xĂłm hay nĂłi đĂąa: â??Ă?ng bây giờ khĂ´ng cần nhĂ lầu xe hơi nữa đâu, chỉ cần khỏi ở nhĂ thuĂŞ lĂ tốt lắm rồiâ?ť. NgĂ´i nhĂ lĂ ước mơ quá lớn đối với những người khĂ´ng cĂł tấc đất cắm dĂąi như chĂşng tĂ´i, chỉ mong sao cĂł được số vốn khoảng 20 triệu để chuyển qua nghề khác. Bởi vì gần đây tĂ´i xuống sức lắm rồi, thân giĂ nhiều bệnh, e lĂ đi bán khĂ´ng được bao lâu nữa.
| Toi La: | TPHCM:
Ă?ng giĂ mĂą gánh vợ bệnh vĂ con bại nĂŁo
(Dân trĂ) - Một cây gậy, một xấp vĂ© số, hơn 20 năm Ă´ng Phương dò dẫm qua những con phố quen thuộc. ĐĂ´i chân sưng phĂą nặng trịch, bầm tĂm của Ă´ng lĂŞ từng bước khĂł nhọc vì trách nhiệm của một người chồng, người cha.
Ă?ng Nguyễn Văn Phương bĂŞn người con gái bại nĂŁo.
Từ thuở cha sinh mẹ đẻ, cả nhĂ tĂ´i lĂŞnh đĂŞnh trĂŞn ghe bán vĂ i thứ nhu yếu phẩm lĂ m kế sinh nhai. Rồi hai Ă´ng bĂ mất đi để lại tĂ´i cĂ´i cĂşt một mình, tĂ´i bèn bán ghe, lĂŞn bờ thuĂŞ một chỗ trọ. Tiền bán ghe đủ mua một chiếc xe ba gác để đi bán muối dạo.
Nhờ bán muối mĂ tĂ´i gặp bĂ ấy. ChĂşng tĂ´i về ở với nhau khĂ´ng cĂł đám cưới vĂ hĂ´n thĂş. Ă?ng bĂ mình cĂł câu â??ma khĂ´ng thương người ốm, kẻ trộm khĂ´ng thương người nghèoâ?ť, chiếc xe ba gác của tĂ´i đĂŞm khuya bị người ta lấy mất. Sau đĂł, tĂ´i đi lĂ m mướn, chẳng may cuốc phải mìn nĂŞn bị mĂą vĂ biến dạng tay trái. LĂşc đĂł khoảng năm 1982 - 1983, từ đĂł tĂ´i lĂ m nghề bán vĂ© số dạo.
Rồi các con tĂ´i ra đời. Đứa con gái lớn sinh năm 1984, đĂŁ đi lấy chồng ở Tây Ninh. Nhưng ở bĂŞn chồng khổ quá, nĂł bOng mang dạ chửa dắt con trở về đây chờ ngĂ y sinh nở. Thương nhất lĂ đứa thứ hai, bị bại nĂŁo từ khi lọt lòng. Năm nay nĂł 15 tuổi rồi mĂ chỉ nằm một chỗ cười vu vơ. Còn hai đứa Ăşt đang học lớp 4 được nhĂ trường miễn học phĂ, vợ chồng tĂ´i cũng nhẹ gánh phần nĂ o.
TĂ´i bán vĂ© số mỗi ngĂ y kiếm được từ 20 đến 50 ngĂ n. BĂ ấy phải chăm lo con bĂ© liệt, khĂ´ng đi lĂ m được nĂŞn kĂŞ cái bĂ n bán nước ngọt, bánh tráng. Bán trong hẻm cOt Ăt người mua nhưng cũng cĂł ngĂ y được hơn 10 ngĂ n tiền lời. Rồi nhờ cĂł bĂ con chòm xĂłm giĂşp đỡ thĂŞm thì cũng đủ ăn.
Năm nay tĂ´i 60 tuổi rồi, đĂŁ lĂ Ă´ng ngoại nhưng vẫn â??dạ, thưaâ?ť với người đáng tuổi con cháu mình. ThĂ´i thì nghề nĂ o cũng cĂł cái khĂł của nghề đĂł, họ mua giĂşp lĂ mừng rồi. Sợ nhất lĂ họ cầm xấp vĂ© rồi phĂłng xe đi mất. Cũng may lĂ cả năm chỉ cĂł 1 - 2 lần như vậy. TĂ´i đi đến đại lĂ˝ ở quận 1 bằng xe buĂ˝t. Tuy cĂł phiếu miễn phĂ nhưng nhiều khi khĂ´ng lĂŞn được xe. TĂ´i đứng đĂşng ngay trạm, xe lại dừng cách tĂ´i cả chOc mĂ©t. Khi tĂ´i quờ quạng tới nơi thì xe chạy mất rồi. CĂł lẽ lĂ xe quá chật chứ khĂ´ng phải lòng người hẹp. Những lần đĂł tĂ´i mò tới tận bến xe cho chắc.
Đi bán đĂ´i khi cũng cĂł chuyện vui. Mấy bĂ mấy cĂ´ cho quần áo cũ, bảo tĂ´i đem về cho vợ. Vợ tĂ´i may may, sửa sửa cho vừa vặn. TĂ´i hỏi: â??Đẹp khĂ´ng?â?ť, lĂşc nĂ o bĂ ấy cũng cười: â??Đẹp lắm!â?ť. Tội nghiệp bĂ ấy, từ khi vấp tĂ© tới giờ, đầu Ăłc trở nĂŞn lẩn thẩn nĂŞn hay bị tĂ´i la rầy. Tiền ăn, tiền thuĂŞ nhĂ , tiền tĂŁ cho con bĂ© liệt lĂşc nĂ o cũng lĂ trĂŞn hết nĂŞn lâu lắm rồi bĂ ấy khĂ´ng cĂł được tấm áo mới.
NgĂ y nĂ o bán được kha khá, tĂ´i giữ cho mình một tấm vĂ© 5 ngĂ n. Biết tĂ´i dò vĂ© số, anh hĂ ng xĂłm hay nĂłi đĂąa: â??Ă?ng bây giờ khĂ´ng cần nhĂ lầu xe hơi nữa đâu, chỉ cần khỏi ở nhĂ thuĂŞ lĂ tốt lắm rồiâ?ť. NgĂ´i nhĂ lĂ ước mơ quá lớn đối với những người khĂ´ng cĂł tấc đất cắm dĂąi như chĂşng tĂ´i, chỉ mong sao cĂł được số vốn khoảng 20 triệu để chuyển qua nghề khác. Bởi vì gần đây tĂ´i xuống sức lắm rồi, thân giĂ nhiều bệnh, e lĂ đi bán khĂ´ng được bao lâu nữa.
| Tim Kiem: | Mọi đĂłng gĂłp hảo tâm xin gửi về:
1. Ă?ng Nguyễn Văn Phương: 243A/68/3C HoĂ ng Diệu, phường 8, quận 4, TPHCM.
Thịnh Đầu 4.806.592 |
Tro Lai | Goi Thu Den OngGiaCanHelp (ID: 694539)
|
|
|